tÊnh

8 phẩy

mình mới làm cái blog này đc 3 4 ngày j đấy nhưg bỗng dưng mình hiểu tsao hội làm IT lại hay thức khuya r, vì đang làm dở mà đi ngủ thì đ chịu đc í hừm hừmm, ai mà bị OCD nữa thì chắc tức lắm.

vốn là 1 ng thích học nhiều thứ, đến thứ này thì mình k thích tí nào, vì m đ hiểu j (wow tsao add cái code này vào thì nó sẽ ra đc ntnay?????), xong cũng k biết hỏi câu j, vì mấu chốt của mọi vde là ask the right questions, đúng k? còn k biết cái thứ mình đang muốn làm gọi là j để mà google :)))) sau đó là, hỏi ai? hỏi ai mà hiểu đc là mình mới bắt đầu và mình hiểu đến đây r, và tưởng tượng đc ra chính xác cái mình muốn đạt đc là j? (vd nếu mang đi hỏi chị hiền thì nó sẽ mắng mình luôn). nhưg vốn là 1 ng thích học và vì vậy thích đạt thành tích, kể cả những môn dốt nhất thì mình vẫn nhất định phải đc 8 phẩy (vd như môn Hóa), nên mình vẫn hỏi được google và youtube và làm xong. nhưg có đc 8 phẩy hay k thì m ko biết? (vào thấy vẫn dùng đc, giao diện mobile tablet desktop này kia đầy đủ???) sau đó mình lại phát hiện ra, là thậm chí đến cái tiêu chuẩn để đánh giá cho nó mình cũg k biết nốt, mình chỉ chắp vá cho nó thành 1 cái nhìn đc – giống dùng Canva thôi (vì cũng k hiểu j về môn mỹ thuật và ko biết màu j nên đi vs màu j cho nên vs m Canva quả thật là 1 phát minh vĩ đại của nhân loại). ko b sau này có ai ngĩ ra cái j để có thể học đc môn Hóa k, nhẽ ra cũng giống kiểu Canva mà đúng k, trộn các thứ vào nhau và bùm bùm, hoặc là ko trộn các thứ j vào nhau để k bùm bùm?

hồi bé đi học đàn. mình cũng k hiểu tí j về âm nhạc đâu, m còn k hề biết là phải so dây đàn xong r ms đánh đc, m cứ tưởng chăng dây ra nthe là xong =))) xong r đến bh vẫn đbh hiểu tsao lại là đồ rê mi 7 nốt nhạc, từ đầu sao lại quy định ra nthe đc, hay là “phát minh” ra nthe đc? dựa theo tiêu chí j?? xong r nhịp vs cả phách, ai quy định là ngân nthe này là đủ 1 nhịp? như nào? đo = cái j?? m ngĩ là nếu m ngiêm túc đi học về âm nhạc thì tất cả sẽ có câu trả lời, nhưg bh lớn r và biết là trên đời có 2 loại ng r thì m đã xác định m là loại ko chấp nhận âm nhạc: logic của âm nhạc là thứ logic mà mình k cho vào đầu đc. nhưg mình vẫn phải đc 8 phẩy chứ đúng k? nên vứt cho m 1 bản nhạc mình vẫn mò và đánh đc nhé, nhưg đối vs mình sẽ vất vả vlon, mà cái j vất vả thì m ko làm. bài đầu tiên m biểu diễn ở cung thiếu nhi hồi xưa tên là forever (more like, forever not my thing?), mà diễn xong thì mình cho ra khỏi não luôn và đbh nhớ đc cái bài đấy đánh như nào nữa, đúng kiểu như học các môn khác là làm bài kiểm tra xong thì quên luôn :)) this right here is the start of my relationship with music.

thật ra k đc 8 phẩy đâu nhưg dựa vào sự ko hiểu j của mình, cộng vs gen dốt âm nhạc của nhà mình (ô Ả bà N đã rất hi vọng cho m đi học đàn để cải thiện gen dốt âm nhạc chăng, nhưg rất tiếc là ko, và vẫn rất chịu đựng đi nge đc buổi biểu diễn đầu tiên của con, sau đó ko hiểu tí j, sau đó những lần sau ôba chỉ đến đón thôi =))))), thì m tự cho là nthe là có năng khiếu (?) lắm r, nhất là việc m có thể hát karaoke đúng nhạc và đúng nhịp. m thật sự ngĩ âm nhạc là 1 loại knowledge bất thường và những ng giỏi âm nhạc sẽ bị 1 cái j đấy, còn nếu your life is not shit, you’re not that good, believe me – insert evil laugh.

có những cái đúng là phải đến 1 độ tuổi ms chấp nhận là m sẽ k bao giờ cho vào đầu đc. vde là, càng già đi thì m càng chấp nhận, và càng cho nhiều thứ ra khỏi đầu. và để có nhiều thứ mà cho ra khỏi đầu nthe tức là m đã thử cho rất nhiều thứ vào r, và đến bh, vào những ngày dài ngồi ở nhà trong yên tĩnh, ko hề nghe nhạc – m ms phát hiện ra là m ko bao h nghe nhạc (nthe có sao k nhỉ?), m ko b là m nên làm j tiếp theo đây. m cũng k b là sau đi đã vứt bớt những thứ mà m dốt đi r thì cdoi m có đc 8 phẩy k? (mà nhỡ may thứ j m cũng dốt thì sao?) hoặc là cuối cùng thứ duy nhất m để lại và cố gắng để đạt 8 phẩy là j??