tÊnh

lỗi 404

(viết từ 2019)

đọc đc quyển Lỗi 404 của 1 e fashion blogger này. đọc xong thật muốn đập quyển sách vào mặt bạn btv vtv phỏng vấn mình htrc. đây này cậu ơi, đây mới là trầm cảm này, đây ms là câu ch vượt qua r chia sẻ r mang lại bài học j j đấy này. còn tớ á? sách t viết á? cậu biết k, lúc t gửi bản thảo cho nxb, chỉ có 15k từ thôi. biên tập bên đó ms bảo như này thì ngắn quá, 30k từ bh cũng chỉ vừa bưa in ra đc 200 trang. 3 ngày sau tớ gửi lại bản thảo final, tổng cộng 40k từ. cậu ơi cậu ngĩ j, trong 3 ngày thì tớ trải qua thêm đc cái con mẹ j, t lấy sức đâu mà sống hết đc 100 trang chữ. tớ bịa ra thôi =))) và vì các bạn í bảo sách thì phải mang nội dung giá trị j đó (??) chứ k thể cứ kể lể cho vui mồm như t viết đc. chứ c ngĩ xong t ko đi date nữa chắc, bỏ chơi tinder thật chắc????

t viết vì t thích viết thôi í. lúc nào trong đầu t cũng viết. t chả có trauma tuổi thơ j cả, gia đình hoàn toàn bthg vui vẻ, t cũng k có ch ty nào khắc cốt ghi tâm lắm cả. t cũng là ng tỉnh táo k dùng chất kích thích k đồ đạc j be bét (cafe uống t còn bị say), t đi date và have sex vì t thích, và t phải chọn đúng thằng t thích, chứ t ko ngiện 1 clg trên đời này cả. t ăn ngủ tập tành điều độ lắm, k thể trầm cảm đc huhu.

t chỉ là muốn đc như các bạn ngệ sĩ 1 tí thôi. t thích mấy bạn như này lắm, từ bé t đã thích các bạn ra vẻ chất ngệ r, nhưg các bạn í toàn có câu ch đời hl j đó để làm chất liệu, chứ t đ có đâu.

cho nên t ra vẻ k chấm dứt những ch iêu đương lằng nhằng, những ch mà nhìn thấy rõ ràng đ phải là iêu nhau j cả nhưg mình kệ cụ, vì mình đang viết tiểu thuyết dở trong đầu mà. t ko thất tình nyc nữa từ lúc mẹ t bảo, con này bị lsao mà phải buồn, thế hay là th kia nó lừa tiền à =)))))) đấy cái gene nthe thì thất tình đc 3 hôm, bc vl ra í. nhưg t thích ra vẻ hoài cổ nạn nhân đấy. t nói j vs ai lúc nào t cũng nhớ rõ nhưg thi thoảng t cố tình kể lại ch j đấy t đã kể r, để cho ngta ngĩ là đi cùng ngta thì t ko thèm nhớ j cả đấy. t thấy ngta làm j hl vs mình cũng giả vờ k biết vì nthe chno tự thấy có lỗi hơn đấy. t cứ thích mãi 1 cái hình dung trong đầu mà k thèm để ý j đến cái con ng thật của ngta đấy, t coi ngta như nguyên liệu để viết tiểu thuyết đấy, có đc k haha. t viết k phải vì t muốn chia sẻ giúp đỡ rút ra bài học j đâu, t viết vì t vô liêm sỉ đấy.