tÊnh

chửi tốc mả thằng chó nyc ăn đầu b ăn cứt và 1001 con đĩ tên Linh của nó

năm 2018 còn ở Trích sài, (trốn) làm ở cty thuốc lá. những buổi trưa ko muốn về nhà ngủ, nắng hoa cả mắt, nhưng vẫn đi nửa vòng hồ tây để chui vào 1 hiệu sách, nằm giữa 1 cái vườn đầy muỗi trong ngõ 240 bên cạnh chợ hoa. mặc dù toàn ngồi nhà rình sách post lên fanpage của hiệu sách để mua online, nhưng rất thích mò đến đấy ngồi, những lần đến thì lại ko mua j, chỉ nhòm ngó 1 tí r đứng ở bậc thang trêu mèo với nghe chuột chạy lột sột trên mái. hầu như ko bao giờ gặp a chủ, lần đầu tiên mò đường vào còn đ nhớ ra hiệu sách tên gì để hỏi hàng xóm, nt hỏi thì a chủ bảo a chưa đến, e cứ mở cổng mà vào.

lần cuối cùng mua sách ở đấy, ko biết a Phi có nhớ ko, là mua mấy quyển của Vương Tiểu Ba, nhờ 1 ng khác đến lấy hộ, chính là thằng nyc ml chó chết (rủa cho m cả đời ăn đầu b ăn cứt). ko lâu sau, hiệu sách chuyển đi, mình thì lại chuyển về đúng cái ngõ 240 đấy ở. đến bh mình vẫn nghĩ, vì mình để cho con sói già gian ác bước vào khu vườn, nên khu vườn mới bỏ đi.

cái ngõ 240 đấy từ khi hiệu sách chuyển đi, chứng kiến những bãi rác hết vơi lại đầy, chuyển từ lề bên trái sang lề bên phải, từ đầu ngõ đến cuối ngõ, mãi 3 năm ms đc dọn sạch, những con chó chạy lông nhông theo mình về nhà, có con đã già rồi chết đi, con thì bị bắt mất, con may hơn tìm đc đường về, đường Âu Cơ từng khúc xới lên sửa bụi mù, mình chẳng bao h đi qua nữa, chứng kiến cả cuộc tình (như tr cổ tích, chỉ khác là thay vì 40 tên cướp thì a alibaba chó chết của mình có 40 con phò dở, 5 con trong đấy tên là Linh =))) dài và như cứt, của mình. mình chuyển đi đc 1 năm, bỗng (cũng ko bỗng lắm, trước cái bỗng này đã kịp đến hiệu sách mới ở Ng Chí Thanh, đã kịp biết a chủ tên là Phi, và hôm đấy là đc c Bình mách =)))), một hôm a Phi bảo, a lại chuyển về ngõ 240 r, ở cái vườn đối diện cái vườn hồi xưa.

cuối cùng mọi thứ lại trở về đúng vị trí. con sói già gian ác đã cút đi, khu vườn cũng trở lại, một ngày tháng 4 đầu hè nắng chưa rát nhưng đủ làm những người đạp vịt trên hồ Trúc Bạch mệt chết mẹ, con thiên nga lướt trên mặt nước êm đềm còn những mặt người thì nhăn nhúm, mình đã ko còn liên tưởng gì đến những khả thể của các mối tình và những th nyc, th nào cũng ml chó chết, nhất là th vừa r (mả tổ nhà mày). a Phi bảo, hnao qua a chơi. nhưng hnao e qua a nhớ ko ở quán giống hồi xưa, và nếu có 1 con mèo tam thể kêu ngao ngao rất to ở chân cầu thang thì thật là tốt quá.