tÊnh

bài ko tên số 8

mình thích cái sê ri ko tên này vì nge từ đầu thì bthg nhưg phải đến đoạn cuối/câu cuối mới thấy hay, vd như trong bài số8 là câu:

về sau, và nhiều năm sau nữa/có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay.

nge vô lí k, về sau và sau nữa thì lsao biết được là ‘có buồn’ nhưng lại ‘vẫn chưa’ bằng hnay? nếu là 1 ng trẻ tuổi hùng hồn đứng ở hiện tại là hôm nay, có lẽ nói ‘từ sau sẽ không bao giờ buồn như hôm nay nữa’, như 1 lời hứa, thì mới hợp lí. nhưng ‘chưa buồn bằng’, thì giống như đã trải qua rồi nên mới có cái mà so sánh, và đứng từ tương lai mà nhìn lại, thì nhẽ ra lại phải là ‘chưa bao giờ buồn bằng hôm ấy’, chứ lsao còn là ‘hnay’ được.

mà nge thì sẽ biết là buồn vì a này ctay cuộc tình đã nhạt nhòa, vì ‘vắng nhau một đêm, càng xa thêm ngàn trùng/tiếc nhau một đêm, rồi mai thêm ngại ngùng’. trong đời ai mà chả có những hnay nthe. 24 25 tuổi thì phải nhỉ? đời đã có gì đâu, có tí tình yêu ngĩ là quý giá, phải giữ bằng đc trong tay. đến khi k giữ đc nữa, cũng là khi nhận ra thời gian thảnh thơi để mà say mê cho tình iêu, cho 1 e nàng thơ nào đó đã hết rồi. từ bh phải cơm áo gạo tiền rồi. là cơm áo gạo tiền làm mình k còn tgian mà buồn, hay vì ngày ấy buồn quá r ms lao vào cơm áo gạo tiền, bây h ngĩ lại cũng k nói chắc đc nữa.