tÊnh

nhàn –

tổng hợp kiến thức kỳ quái học được từ Netflix và những chuyện cười ỉe khác

8 phẩy

mình mới làm cái blog này đc 3 4 ngày j đấy nhưg bỗng dưng mình hiểu tsao hội làm IT lại hay thức khuya r, vì đang làm dở mà đi ngủ thì đ chịu đc í hừm hừmm, ai mà bị OCD nữa thì chắc tức lắm. vốn là 1 ng thích học nhiều thứ, đến thứ này thì mình k thích tí nào, vì m đ hiểu j (wow tsao add cái code này vào thì nó sẽ ra đc ntnay?????), xong cũng k biết hỏi câu j, vì mấu chốt của mọi vde là ask the right questions, đúng k? còn k biết cái thứ mình đang muốn làm gọi là j để mà google :)))) sau đó là, hỏi ai? hỏi ai mà hiểu đc là mình mới bắt đầu và mình hiểu đến đây r, và tưởng tượng đc ra chính xác cái mình muốn đạt đc là j? (vd nếu mang đi hỏi chị hiền thì nó sẽ mắng mình luôn). nhưg vốn là 1 ng thích học và vì vậy thích đạt thành tích, kể cả những môn dốt nhất thì mình vẫn nhất định phải đc 8 phẩy (vd như môn Hóa), nên mình vẫn hỏi được google và youtube và làm xong. nhưg có đc 8 phẩy hay k thì m ko biết? (vào thấy vẫn dùng đc, giao diện mobile tablet desktop này kia đầy đủ???) sau đó mình lại phát hiện ra, là thậm chí đến cái tiêu chuẩn để đánh giá cho nó mình cũg k biết nốt, mình chỉ chắp vá cho nó thành 1 cái nhìn đc – giống dùng Canva thôi (vì cũng k hiểu j về môn mỹ thuật và ko biết màu j nên đi vs màu j cho nên vs m Canva quả thật là 1 phát minh vĩ đại của nhân loại). ko b sau này có ai ngĩ ra cái j để có thể học đc môn Hóa k, nhẽ ra cũng giống kiểu Canva mà đúng k, trộn các thứ vào nhau và bùm bùm, hoặc là ko trộn các thứ j vào nhau để k bùm bùm? hồi bé đi học đàn. mình cũng k hiểu tí j về âm nhạc đâu, m còn k hề biết là phải so dây đàn xong r ms đánh đc, m cứ tưởng chăng dây ra nthe là xong =))) xong r đến bh vẫn đbh hiểu tsao lại là đồ rê mi 7 nốt nhạc, từ đầu sao lại quy định ra nthe đc, hay là “phát minh” ra nthe đc? dựa theo tiêu chí j?? xong r nhịp vs cả phách, ai quy định là ngân nthe này là đủ 1 nhịp? như nào? đo = cái j?? m ngĩ là nếu m ngiêm túc đi học về âm nhạc thì tất cả sẽ có câu trả lời, nhưg bh lớn r và biết là trên đời có 2 loại ng r thì m đã xác định m là loại ko chấp nhận âm nhạc: logic của âm nhạc là thứ logic mà mình k cho vào đầu đc. nhưg mình vẫn phải đc 8 phẩy chứ đúng k? nên vứt cho m 1 bản nhạc mình vẫn mò và đánh đc nhé, nhưg đối vs mình sẽ vất vả vlon, mà cái j vất vả thì m ko làm. bài đầu tiên m biểu diễn ở cung thiếu nhi hồi xưa tên là forever (more like, forever not my thing?), mà diễn xong thì mình cho ra khỏi não luôn và đbh nhớ đc cái bài đấy đánh như nào nữa, đúng kiểu như học các môn khác là làm bài kiểm tra xong thì quên luôn :)) this right here is the start of my relationship with music. thật ra k đc 8 phẩy đâu nhưg dựa vào sự ko hiểu j của mình, cộng vs gen dốt âm nhạc của nhà mình (ô Ả bà N đã rất hi vọng cho m đi học đàn để cải thiện gen dốt âm nhạc chăng, nhưg rất tiếc là ko, và vẫn rất chịu đựng đi nge đc buổi biểu diễn đầu tiên của con, sau đó ko hiểu tí j, sau đó những lần sau ôba chỉ đến đón thôi =))))), thì m tự cho là nthe là có năng khiếu (?) lắm r, nhất là việc m có thể hát karaoke đúng nhạc và đúng nhịp. m thật sự ngĩ âm nhạc là 1 loại knowledge bất thường và những ng giỏi âm nhạc sẽ bị 1 cái j đấy, còn nếu your life is not shit, you’re not that good, believe me – insert evil laugh. có những cái đúng là phải đến 1 độ tuổi ms chấp nhận là m sẽ k bao giờ cho vào đầu đc. vde là, càng già đi thì m càng chấp nhận, và càng cho nhiều thứ ra khỏi đầu. và để có nhiều thứ mà cho ra khỏi đầu nthe tức là m đã thử cho rất nhiều thứ vào r, và đến bh, vào những ngày dài ngồi ở nhà trong yên tĩnh, ko hề nghe nhạc – m ms phát hiện ra là m ko bao h nghe nhạc (nthe có sao k nhỉ?), m ko b là m nên làm j tiếp theo đây. m cũng k b là sau đi đã vứt bớt những thứ mà m dốt đi r thì cdoi m có đc 8 phẩy k? (mà nhỡ may thứ j m cũng dốt thì sao?) hoặc là cuối cùng thứ duy nhất m để lại và cố gắng để đạt 8 phẩy là j??

8 phẩy Read More »

danh tính và cái coóc xê

hôm í đi nộp visa đi châu âu. xếp hàng trước mình là 1 cặp vợ chồng già. lễ tân nhận hộ chiếu của 2 ô bà, r hỏi để ktra, tên họ là gì, sinh năm bao nhiêu. ô cụ hơi lãng tai, cứ nhắc đi nhắc lại địa chỉ nhà ở HN, cả địa chỉ nhà ở quê. như thể đấy mới là nhân dạng của ông, cái nhà và nơi ông sinh ra mới là cái xác định danh tính, chứ tên tuổi ko giá trị gì. đọc Ru của Kim Thúy bỗng nhớ đến ô cụ hôm đi xin visa. cả 1 thế hệ VN lưu lạc xứ ng, họ mất bn năm và những thứ j để xây dựng cái identity, cái danh tính, cái “nhà”, nơi họ thuộc về? vì cuốn này ngắn nên mình định dịch cho ô Ảnh đọc. trong tr có đoạn lính bắc kỳ vào nam, bắt bớ đồ đạc của dân nam kỳ, xong nhìn cái coóc xê cứ tưởng là túi lọc cafe (ủa ko có coóc xê nhưg biết uống cafe phin?!). kể cho ô Ảnh nge, ô cau mày bảo, vớ vẩn, ngoài này biết cái coóc xê từ tám đời, trước thời cái tr này. thế là m cóc dịch nữa, mẹ, tác giả ở tây xong cuối cùng vẫn lại tìm đến những cái exotic và xuyên tạc quá đà để bán sách cho tây, nhất là xuyên tạc về ng bắc kỳ thần thánh ư :)) còn nữa, có ai đọc The Sympathizer mà thấy nó chán ỉa giống mình k? ko ưng tác giả việt kiều tí nào. hừm. chú này được cái đẹp trai, đi làm diễn viên thì được. viết sách về VN war mà cho ng bắc kỳ đọc thì hơi ko đc cho lắm đâu í.

danh tính và cái coóc xê Read More »

kỹ năng sống

[kính] mỗi ngày đi làm về quãng đường dài 10km ko khác l j đi phượt. mà ko, đi phượt thì làm đ có tắc đường vs cả còi xe bim bim bim đcm bimbim lắm nữa. đến muốn ngỉ việc vì đm cái cty chả đc cái nc j đã hl r lại còn ở vl xa, ngày nào tham gia giao thông về cũng tăng xông. nhất là sắp mùa đông, 6h trời đã tối r, đèn đường chỗ có chỗ ko, xe thì th loz nào cũng bật pha xong nháy loạn l lên đau hết mắt tao nhức hết đầu tao. xìtrét đến nỗi có đợt mình ngiêm túc có ý định cbi sẵn cái biển ghi “còi cái l” treo trc ngực, lúc nào ở sau có th nào còi còi còi thì bm lật ra sau lưng cho mà đọc. còn đèn pha thì chịu, đi xe máy trc h k bao giương pha, nhưg bh cáu đến nỗi 5:40p ra khỏi hầm xe cty là pha cme luôn, về gần đến nhà trời tối chiếu đèn pha vào mắt bọn ml (mà bh mình cũng chính là 1 trong số bỏn) là vừa. đấy thế nhưg 2 hôm nay đeo kính áp tròng. thế là cuối cùng cũng đc đeo kính râm như ninja lead chính hiệu các mẹ ạ. xong lại phát hiện ra 1 lợi ích của kính râm đó chính là nếu đeo lúc trời tối đi về nhà thì sẽ k phải nhìn thấy đèn pha của bọn ml nữa. nên mình cũng k bật pha nữa. mình thấy mình quả là 1 cô gái tốt, vừa biết nghĩ cho nhân loại vừa biết làm bản thân bớt cáu l, mình đi làm về hân hoan hẳn lên, vừa đi vừa hát là lá la. [kính hồng] Wanda bồ của Bojack, lúc 2 ng cãi nhau r ctay có hỏi, Bojack ơi what happened? Bojack đáp, you didnt know me, then you fell in love with me, now you know me. Wanda trả lời, là có lẽ vì trc giờ t nhìn cdoi qua cặp kính màu hồng, nên bấy nhiêu cái red flags cũng chỉ như là flags. Wanda mà như mình, biết đeo kính râm thì có khi chuyện lại khác. vì thậm chí còn đ có cả tí màu nào chứ đừng nói màu hồng, nên cô chả thấy th bojack có j tốt đẹp cả. thế nhưg khi cô cởi cặp kính ra lại thấy bojack là 1 th đc vloz. thế là vui r, biết trc là nó như loz r nhưg cuối cùng nó hoá ra lại tốt, là như cái ruột già rửa sạch cứt đi bỗng nhiên biến ngay thành món ngon ăn đc, tài vl. ngoài ra thì kính râm còn có tác dụng che nắng vào ban ngày nha các bạn.

kỹ năng sống Read More »

bukowski ft. trịnh công sơn

[1 dòng sông đã qua đời phiên bản Bukowski. dù bác này nhiều khi viết hơi nhảm nhí 1 tí nhưg k sao chắc tại hay say diệu] Dù Beauvoir và Sartre vừa ở vs nhau vừa có 2 ngìn vạn ng tình bồ bịch, dù they represent “The freedom to fall both in and out of love without guilt. The freedom to change, and the acceptance that other people can change. The acceptance that love for a person can exist without wanting to own them. The freedom to love fully without being consumed by it.” (quote nhặt trong 1 bài phân tích nào đó về đôi này trên mạng), nhưng mình ko biết Beauvoir có thật sự muốn như vậy và có thật sự hạnh phúc ko, hay chỉ vì bà chấp nhận sự thật rằng Sartre (dù xấu trai bỏ mẹ) là 1 a womanizer ko thể thay đổi, và rằng bà, với những giá trị của mình, (đã xinh vl lại còn giỏi) thì hở ra thì cũng có 2 ngìn vạn bồ, nên cuối cùng bà làm nthe thật, và 2 ng vẫn hạnh phúc (hay là ko?) bên nhau đến cuối đời? mình ko biết Paganini có hạnh phúc k. Bukowski có hạnh phúc k. a Trịnh có hạnh phúc k. Mà cũng k qtrọng, chắc j hạnh phúc đã phải là mục tiêu của ngta. 2023 edit: phát hiện ra Bôvoa ms là trap gơ, và sự insecure của Sartre có 1 bài phân tích tập The drama of original choice trong Beef, trích dẫn 1 đoạn từ The Ethics of Ambiguity của chị Bôvoa, nên mình down về đọc thử. thật ra trc h m luôn thích c Bôvoa hơn a Sáctre, nhất là khi đọc lại đoạn bên trên, mà tsư quyển này ms đọc đc 5 page đầu c đã 1 câu sartre 2 câu sartre mệt ỉe, nếu ở thời nay chắc hẳn c sẽ bị chê là đu fame. nhưg k sao, vì 2 ac iêu nhau nên m tin là a Sartre chắc hẳn cũng phải thoả mãn đc nhu cầu discussion của 1 c gái cấp tiến lắm lời (nhất là các chị thì ms càng lắm lời) hồi những năm 60, lại còn bisexual và feminist như chị. vde to nhất của a Sartre, ngoài việc a đã xấu lại còn hay vẽ chuyện, là việc cả cđời a cứ muốn phải làm anh hùng, mà anh hùng thì phải đánh nhau vs iêu quái. iêu quái cũng như nhân tài, mấy ngìn năm ms có 1 con/1 vị, khả năng rất cao là cũng sẽ ko xuất hiện cùng lúc vs nhau, nên khi k có cái j để đánh, các a bèn ngĩ ra các loại chủ ngĩa, vd như chủ ngĩa hiện sinh của a Sartre. cuối cùng a tìm ra đc cái để đánh, là tư bản, nhưg đến đoạn này hơi hừmmmmm, đ j đang văn hay chữ tốt thì ??? những việc propaganda nhẽ a cứ để cho các ae đồng chí xíttalin gánh vác. 1 vde nữa của a, là việc a sợ ko live up to những cái mà a viết, nên a cứ áp lực phải viết hay hơn. a sợ cả việc ng đời gặp đc con ng thật của a thì sự ngiệp của a sẽ kết thúc, giống ô nhà văn đang đứng ở sân ga bỗng đc độc giả đến hôn tay, tức là ng đọc đã coi nhà văn ngang hàng vs họ mất rồi, mà a đã kể trong Ngôn từ. nếu a đã sợ thì viết hay hơn nữa để làm j? viết chán chán thôi cho ló thật. tuy nhiên có 1 hiện tượng ngc lại từ góc độ độc giả, đó là vài lần mình gặp tác giả/đi nge toạ đàm về xong, thì đ muốn đọc tiếp nữa. vì cái ng trong sách mà m ngĩ ra k giống ng ngoài đời tí nào, ko phải là tốt hay xấu hơn mà chỉ là ko giống thôi, hừmm, đọc ko thấy relate nữa. vì vậy nhẽ a Sartre cũng k phải lo độc giả muốn đến hôn tay a lắm đâu, ngta có khi chỉ muốn đọc thôi í. hừmm.

bukowski ft. trịnh công sơn Read More »

murakami ft. nguyễn huy thiệp

1 ngày trốn làm về nhà ngủ như bao ngày khác. vừa mở cửa đm thấy ngay quyển truyện mua hqua đã tan xác. Đây là quyển thứ 4 r đm lũ khốn chó mèo, trc khi ra khỏi nhà t đã để sách lên bàn cho bọn chó ko thò lên được r, nhưng chắc con mèo gạt xuống đất. May mà bm đọc xong r. tức loz chịu đc =))) sách bị xé nát rồi nên tặc lưỡi ngĩ thôi đm cũng k hay lắm, đọc chả ấn tượng đéo j. =))) bts AQ. mình k fan cũng k anti j murakami, mấy quyển to dài của bác í mình chả bao h đọc vì mình mệt. =))) đối vs mình văn của bác này lúc loz nào cũng ra cái vẻ thần bí nguy hiểm đồi trụy, lại còn hay khoe kiến thức bản thân =))) nhưng vẫn thấy có mấy quyển hay vd Những ng đàn ô k có đba hoặc Nhảy nhảy nhảy (đhs lại nhớ nhầm là chạy chạy chạy bts chạy vs cả nhảy). nói chung viết càng ngắn thì mình càng thấy hay. hno nhân dịp bác đc đề cử Nôben, có 1 chị viết review về sách của bác, ý là những tác phẩm đồ sộ sau này của murakami đọc k thấy đc cái nỗi tuyệt vọng thuần túy tinh khiết (hay j đó đại loại thế) như những quyển ban đầu bác í viết. điển hình là quyển Lắng nge gió hát này. vì quyển này mỏng nên mình mua về đọc thử. đọc xong chả thấy có cái cảm giác j. =))) giống hqua cũng đọc xong quyển tuổi 20 của bác ng huy thiệp. điểm chung của các bác nhà văn kiểu này, mình thấy, là ngoài việc khoe kiến thức bản thân quá đà ra thì các bác tạo hình nhân vật giống bản thân quá. Chứ đm tôi hỏi thử các ô sv năm 2 học về động vật, các ô thì biết cái mẹ j về Hartfield và He ming uây ? =)))))) tương tự, a cậu ấm con nhà văn sv năm 2 thì biết con cak j về xyanua dùng để hòa tan quặng chứa vàng? :(((((((((( Nói chung những phần thêm thắt kiểu này trong tr mình đọc rất khó chịu. Kiểu như hồi trẻ trâu đọc tr của marc levy, thấy nhân vật nào cũng nhà giàu vs cả kiệt xuất. thì đọc mấy quyển murakami thấy ai cũng tinh thông kinh sử. thôi chắc là Ko giàu thì phải đẹp trai ko thông kinh sử phải dài 1 gang. =)) nge nói ng nhật chim bé. khó chịuuuuuu vl =))))) xin phép review tí thế thôi.

murakami ft. nguyễn huy thiệp Read More »

Phim + tài liệu

Tổng hợp kiến thức random học đc từ Netflix sau khi xem 1 loz fim tài liệu: 1. A trip to infinity: fim hay, visual đẹp, nhạc du dương, các cô chú nhà khoa học mặt mũi vui tươi hớn hở, genuinely happy to share and discuss knowledge, giải thích dễ hiểu, minh hoạ cute. kiến thức rút ra: 1 = 0 2. Sky ladder: the art of Cai Guo-qiang sau khi xem fim về toán học vs cả vũ trụ thì xem 1 ô già gần 70 tuổi vẫn thích nghịch dại vs cả đốt pháo nhưg giàu vl, làm pháo hoa xịn quá vừa xem vừa vỗ tay, life goal. 3. Into the Inferno: Khi đứng trên miệng núi lửa đang hoạt động, do not turn away from the volcano. Face it, look up, để còn nhìn xem có cái j văng ra và cbi rơi xuống đầu mình ko, để còn step aside. 4. Take your pills: Xanax = hêlôin, Adderall = meth và côcêin, chơi ma túy thì bị chú công an bắt, nhưg bị thần kinh hoặc xin cái giấy chứng nhận bị ADHD và làm vài viên thuốc thì k sao, chất lượng còn đảm bảo hơn, có khi còn rẻ hơn? nhiều thứ quá chỉ nhớ vài keyword: Resilience, Tolerance, Compromise 5. sau đó thì xem luôn mấy fim về ma túy: How to change your mind và Have a good trip. nhưg k hay = infinity và pháo hoa đâu. 6. Stutz: True confidence is living in uncertainty. There’s no perfect snapshot that you should create in your mind to go for. Because the pain will never stop, there’s always uncertainty, and you’ll always have to work. 7. Rotten.tập 2: peanut: nếu bị dị ứng vs thức ăn thì cách duy nhất để ko bị chết nếu lỡ bị ăn nhầm, là tập luyện mỗi ngày ăn 1 tí. đang xem dở tập 3 thì hết tết r, năm sau tổng hợp tiếp, happy new year.

Phim + tài liệu Read More »