tÊnh

china

đọc truyện/xem fim của tây hay có cảnh các gia đình gìn giữ 1 set ‘china’, để dành đến khi nào có dịp j trọng đại lắm ms mang ra dùng. mẹ cái bọn racist, ở châu á đ phải china mà là battrang vietnam mới là chúa tể của đồ gốm sứ nhé, sang đây t cho mấy bộ tha hồ mà dùng, k phải để dành.

có lẽ cảnh giới cao nhất của hưởng thụ chính là mang đồ trang trí/đồ quý giá trong nhà ra sử dụng.

hồi còn hay đi lang thang, m cũng thích mua đồ gốm, có những lô bán rẻ theo kg, có những lô hàng hiếm, 500k 1 cái bát gốm nhật bản. bọn tây thì gọi là china còn đồ của mình thì gọi là japan. xong cũng mang về nhà trưng bày, thi thoảng lấy ra lau lau chùi chùi, nhìn ngắm mấy cái hoa văn eo ơi đẹp thế tinh xảo thế =)) bts con dở hơi lắm nữa.

chuyển sang nhà mới, chả có chỗ mà bày nữa, bèn lấy ra làm bát đựng hoa quả. hqua gọt đc 1 củ đậu, ăn củ đậu trong cái bát nhật, thấy cũng đc. =))

đến bh đồ trang trí đúng nghĩa chỉ là để trang trí duy nhất mà mình có là 1 con vịt gỗ, mua ở chiangmai. ai thiết kế ra đc con vịt í cute ỉa, những cái khác có thể để trên bàn, làm chặn giấy, phát ra âm thanh hoặc có đèn đóm nhấp nháy j đấy, nhưg con vịt này thì ko, nó chỉ có thể làm đc mỗi 1 việc là đậu vắt vẻo ở mép kệ sách/bàn học, mà hơi đụng vào thì còn rơi mẹ xuống đất, gãy cụt cả cánh huhuu. phóng tay làm ra 1 cái đồ vật mà chỉ để trang trí, nhằm mục đích phù phiếm thôi chứ đ để làm 1 clg khác, chắc cũng là 1 cảnh giới rất cao của hưởng thụ.

Update August 2023: để đánh dấu kết thúc quãng tgian hưởng thụ thì m đã mua thêm 1 con bò, cũng đ có chức năng j ngoài để làm cảnh, thậm chí nếu k móc nó vào 1 cái đồ vật j khác như cái cốc/cái bình thì nó còn ko tự đứng đc 1 mình. Scotland has been a blast.