tÊnh

danh tính và cái coóc xê

nộp visa là đi chuyến này thì phải, chụp ở Lisbon. có mấy cái coóc xê treo lủng lẳng nữa thì minh họa hợp lí vl

hôm í đi nộp visa đi châu âu. xếp hàng trước mình là 1 cặp vợ chồng già. lễ tân nhận hộ chiếu của 2 ô bà, r hỏi để ktra, tên họ là gì, sinh năm bao nhiêu. ô cụ hơi lãng tai, cứ nhắc đi nhắc lại địa chỉ nhà ở HN, cả địa chỉ nhà ở quê. như thể đấy mới là nhân dạng của ông, cái nhà và nơi ông sinh ra mới là cái xác định danh tính, chứ tên tuổi ko giá trị gì.

đọc Ru của Kim Thúy bỗng nhớ đến ô cụ hôm đi xin visa. cả 1 thế hệ VN lưu lạc xứ ng, họ mất bn năm và những thứ j để xây dựng cái identity, cái danh tính, cái “nhà”, nơi họ thuộc về?

vì cuốn này ngắn nên mình định dịch cho ô Ảnh đọc. trong tr có đoạn lính bắc kỳ vào nam, bắt bớ đồ đạc của dân nam kỳ, xong nhìn cái coóc xê cứ tưởng là túi lọc cafe (ủa ko có coóc xê nhưg biết uống cafe phin?!). kể cho ô Ảnh nge, ô cau mày bảo, vớ vẩn, ngoài này biết cái coóc xê từ tám đời, trước thời cái tr này.

thế là m cóc dịch nữa, mẹ, tác giả ở tây xong cuối cùng vẫn lại tìm đến những cái exotic và xuyên tạc quá đà để bán sách cho tây, nhất là xuyên tạc về ng bắc kỳ thần thánh ư :))

còn nữa, có ai đọc The Sympathizer mà thấy nó chán ỉa giống mình k? ko ưng tác giả việt kiều tí nào. hừm. chú này được cái đẹp trai, đi làm diễn viên thì được. viết sách về VN war mà cho ng bắc kỳ đọc thì hơi ko đc cho lắm đâu í.