tÊnh

murakami ft. nguyễn huy thiệp

1 ngày trốn làm về nhà ngủ như bao ngày khác. vừa mở cửa đm thấy ngay quyển truyện mua hqua đã tan xác. Đây là quyển thứ 4 r đm lũ khốn chó mèo, trc khi ra khỏi nhà t đã để sách lên bàn cho bọn chó ko thò lên được r, nhưng chắc con mèo gạt xuống đất. May mà bm đọc xong r. tức loz chịu đc =))) sách bị xé nát rồi nên tặc lưỡi ngĩ thôi đm cũng k hay lắm, đọc chả ấn tượng đéo j. =))) bts AQ.

mình k fan cũng k anti j murakami, mấy quyển to dài của bác í mình chả bao h đọc vì mình mệt. =))) đối vs mình văn của bác này lúc loz nào cũng ra cái vẻ thần bí nguy hiểm đồi trụy, lại còn hay khoe kiến thức bản thân =))) nhưng vẫn thấy có mấy quyển hay vd Những ng đàn ô k có đba hoặc Nhảy nhảy nhảy (đhs lại nhớ nhầm là chạy chạy chạy bts chạy vs cả nhảy). nói chung viết càng ngắn thì mình càng thấy hay. hno nhân dịp bác đc đề cử Nôben, có 1 chị viết review về sách của bác, ý là những tác phẩm đồ sộ sau này của murakami đọc k thấy đc cái nỗi tuyệt vọng thuần túy tinh khiết (hay j đó đại loại thế) như những quyển ban đầu bác í viết. điển hình là quyển Lắng nge gió hát này. vì quyển này mỏng nên mình mua về đọc thử.

đọc xong chả thấy có cái cảm giác j. =)))

giống hqua cũng đọc xong quyển tuổi 20 của bác ng huy thiệp. điểm chung của các bác nhà văn kiểu này, mình thấy, là ngoài việc khoe kiến thức bản thân quá đà ra thì các bác tạo hình nhân vật giống bản thân quá.

Chứ đm tôi hỏi thử các ô sv năm 2 học về động vật, các ô thì biết cái mẹ j về Hartfield và He ming uây ? =))))))

tương tự, a cậu ấm con nhà văn sv năm 2 thì biết con cak j về xyanua dùng để hòa tan quặng chứa vàng? :((((((((((

Nói chung những phần thêm thắt kiểu này trong tr mình đọc rất khó chịu. Kiểu như hồi trẻ trâu đọc tr của marc levy, thấy nhân vật nào cũng nhà giàu vs cả kiệt xuất. thì đọc mấy quyển murakami thấy ai cũng tinh thông kinh sử. thôi chắc là Ko giàu thì phải đẹp trai ko thông kinh sử phải dài 1 gang. =)) nge nói ng nhật chim bé.

khó chịuuuuuu vl =)))))

xin phép review tí thế thôi.