tÊnh

xanh

nhìn m trần tục thế thôi chứ hồi bé m cũng đi học đàn ở cung thiếu nhi mấy năm, ủa. dù bh đồ rê mi là lá la ko nhớ tí j nữa r, nhưg có 1 ký ức m đbh quên đc, đó là cái WC.

từ bé m đã thận yếu hơi tí là đi đái, đêm ngủ phải dậy ít nhất 2 lần. nhưg tài vl là trong mấy năm đi học ở cung m ko đi đái 1 lần nào. dù quãng đường từ nhà đến cung đi xe bus giờ đấy tắc đường, cũng phải mất 45p, học đàn tầm 1 – 1:30p, sau đó lại đi xe bus về nhà. thế nhưg chưa 1 lần nào m đi đái, lí do là cái WC ở tít cuối hành lang tối thui nhìn ghê bỏ mẹ, chưa bao h dám bước vào )))

suốt bn năm đi xe bus đi học, lúc nào cũng đi qua đg Ng Hữu Huân. Trc bến xe m xuống có 1 khách sạn tên là Kingly Hotel. Có lần xe bus vắng, đc ngồi ghế, ngủ gà ngủ gật, mở mắt ra hốt hoảng thấy đã đến ksan, sắp phải xuống r. trc cửa ksan có 1 cái cây to. hôm đấy dưới gốc cây có 1 vạt cỏ xanh, ko biết lsao mà xanh mướt thế.

cty tập văn ngệ cuối tuần, thuê phòng tập ở 1 nhà văn hóa. bh già r k thể nhịn đái như mười mấy năm trc đc, lúc đi vòng quanh để tìm WC bỗng nhớ đến cái WC ở cung năm nào. hồi lâu r đi qua cung thấy đang sửa, ko biết bên trong tnao r, cái WC có còn ở cuối hành lang xa tít nữa k.

nhớ cả cái màu xanh mươn mướt của vạt cỏ năm còn 14 tuổi. từ sau lần đấy đi qua gốc cây nào cũng để ý nhìn, nhưg chưa bao h nhìn lại đc 1 cái màu xanh nào nthe nữa.

UPDATE: hôm up bài này lên, thầy đọc đc, vào cmt bảo là hồi í cái WC đấy sạch mà sáng sủa lắm, vì ở ngay cạnh phòng trưởng khoa =)))) bài học rút ra là k bao h đc nhịn đái nữa, dù sao thì vẫn phải đi đái.